Thứ Sáu, 21 tháng 5, 2010

Rain rửng mỡ

Thì trời nóng một lúc thì đi tè, và thế là chúng ta có mưa một cách rất sướng sung, nhìn trời đầy hàm ơn. Sống hàm ơn trời là một biết điều. Nhưng trời bạc lắm, các bạn cứ chờ mai mà xem, lại ong đầu.
Mình có cần hàm ơn những ai đã bất chấp việc mình là một Nấm đích thực mà yêu mình, cho mình một vài tí quà, để mình phải rơm rớm lệ không? Mình thật thảm hại nhường nào khi nhớ lại sự hàm ơn chó cún của mình, với mọi thứ xung quanh. Nấm có chân tay đầu óc, không đến nỗi ngu dốt, biết đẹp và xấu, lành và ác, cũng biết chăm (bón) tha nhân. Thế sao tha nhân cứ cúi xuống?
Đàn bà xấu thì không có quà
Đàn bà xấu tất nhiên phải hàm ơn đàn bà đẹp và đàn ông (bất kể tốt xấu)
Chúng ta ác quá nên trời cho nắng, nắng cho bong hết ác ra, còn lại tí thiện còi xương
Ngày mai tiếp tục một Nấm, ngày mai tiếp tục còi xương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét