Thì trong lúc các bạn đang băn khoăn, thì đồng thời các bạn cũng pất pình ghê lắm. Tuổi trẻ điên loạn không được pất pình thì thiếu dưỡng khí. Chúng mình đa số là chí ngủ, mà chí ngủ thì hay day tay mắm miệng, thấy xã hội toàn abc, chưa đến mức nhung nhúc dòi bọ như một số phần tử chí ngủ quá khích - thùng tõ kêu rông, nhưng mà cũng buồn. Vì xã hội buồn nên chúng mình cần phải làm một số việc giải khuây. Nhưng mà có hết buồn quái đâu :)) Mình cười hê hê mà nói rằng là chừng nào các bạn còn buồn thì các loại văn chương thơ phú khoa học nghiên cứu còn được nhờ. Chứ mình sợ nhất là các bạn vui :P
Nhưng cả đời pất pình thì sợ lắm. Chồng sợ, vợ sợ, con sợ. Cả chi âm, chi kỉ cũng xanh lè mắt (không dính gì đến Nguyễn Tịch đâu nhé =)))
Bầu pất pình của các bạn thốt ra trong một buổi chiều cũng làm sao vơi được. Cách các bạn chúi mũi vào những việc ngập ngụa thơm mùi văn chương, cũng không làm khuây được.
Mình không biết nếu các bạn ở một xã hội khác thì các bạn sẽ thế nào. Yên nhàn hơn tí nào không.
Pất pình kiểu quá khích của một số bạn làm mình hết sức puồn, lắm khi còn thấy buồn buồn ở cổ họng, muốn cho ra.
Việt Nam là đất nước mà thế hệ trẻ bây giờ yêu nước bằng mồm, bằng hét lên, bằng phản tỉnh. Chửi đất nước làm gì, các bạn cứ đứng đó mà trông. Tay các bạn đút túi quần, miệng các bạn cứ hét, các bạn ngồi trong nhà, vừa Facebooking vừa hét, vừa ngồi điều hòa uống bia Ken mà hét. Nhiều lúc mình ghét các pạn như ghét, ghét, ghét cái gì bây giờ?
Tuổi trẻ pất pình, chả có gì để yêu cả.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét