Mùa thu phản động đến treo lửng lơ ti tí nắng ti tí mưa ti tí hồ hởi vào lòng người.
Mùa này buồn, hơi thảm thảm, nhưng cũng tí tởn, cũng vui.
Mùa này người ta chỉ ườn ra.
Mùa này thèm ngả ngớn, chui rúc. Nhất là hoa sữa tê phê lê mê ở một số nơi, làm lòng ứ đành.
Sau mùa mưa dài dài là đến mùa mưa vừa vừa, sách in không hăng hái hơn, mà vẫn toàn sách êm êm. Không biết đến mùa đông thì sao. Bây giờ lại chỉ ưa đọc sách khảo cứu tầm bậy, phân tích tầm bạ mới chết. Tự thấy mỗi ngày nuốt vài trang là giỏi như thần luôn, lười như đười ươi.
Dạo này nằm mơ, có lúc lại làm trỗi dậy cái ham muốn chuyển nghề ghê gớm. Trong mơ thấy mình gục khóc vì cái cuồng vọng là mình. Hi hi, vui phết, tỉnh dậy vơ váo đi làm, lại chui vào bao, ngày qua mùa, lần hồi, sờ sẫm, nhục.
Ngay cả bạn, bạn ạ, nhiều khi mình thấy bạn cũng không đủ sức níu mình lại, khi mình đã chán nản tất cả và muốn bỏ đi.
From Bơ ở một past rất xa, những khi tựa cửa chờ cơm: Yên 3 sầu sát nhân...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
đại lễ ngàn năm rầm ầm thế mà chỉ là vừa vừa thôi à?
Trả lờiXóadạ, đại lễ là cái chi chi ạ? :P
Trả lờiXóa