Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010

Đại còi

Thành phố già một nghìn năm sáng nào cũng phải dụi mắt ôm đầu bò dậy, lấy tán lá cổ thụ nút lỗ tai, đặng xua lũ còi hụ ầm vang náo động mà ngủ nướng nốt cái tuần bát nháo.
Nghĩ cũng lạ, thành phố nhỏ như nắm cơm, mà còi hụ hàng ngày hàng giờ, thậm chí hàng phút, xe cảnh giới đi trong thành phố hoa cả mắt, như đèn cù. Nắm cơm nát toẹt vì còi inh oe.
Thành phố hòa bình bỗng nhiên bị bất an, vì cái đám còi làm rung lên bần bật những nghi hoặc mơ hồ về cháy, về nổ, về cứu thương, về khủng bố, về tội phạm... vân vi vân vi. Như cái củ công ten nơ ở Mỹ Đình đó, chả bất an lắm đó sao. Nghĩ mà run.
Xã hội bắt đầu không giấu nỗi lo nghĩ nữa. Nó làm thành phố khắc khoải vì còi.
Đại lễ còi còn 2 ngày nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét