Khi nào cần nói hãy mở miệng. Khi nào đang nghĩ gì thì chớ có âm thầm nghĩ tiếp, viết liền ra đó, thậm chí có thể ngoa ngôn, hô hào ầm ĩ lên cũng được. Không thì, lâu dần, cái blog sẽ phủ bụi, còn thân thể và tâm óc sẽ thành thạch cao, hoặc một con thạch sùng im lìm trong bóng tối.
Phục lăn những bạn đã chịu quan sát rồi, mà quan sát rồi cũng chịu chép lại, mà chép lại cũng chép căn cơ rành mạch, rồi thậm chí còn có thể đưa đăng báo, rồi in thành sách vở. Cái được nhất của các cuốn tản văn tùy bút bây giờ là nó ghi lại vô vàn lần lên tiếng của chủ nhân giữa cuộc đời, vốn vô thường và dễ bị chìm trôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Đang nói về "Thời Tiết Đô Thị" chăng?
Trả lờiXóavâng, cứ giữ vững phong độ mà lên tiếng đều nhé.
Trả lờiXóa