1. Lâu lâu không thấy một số bạn ngọ nguậy blog, cũng hơi buồn. Cứ ngó lên ngụp xuống chờ các bạn mà không thấy bóng tăm :D Các bạn bảo hiện diện vắng, nhảm nhí. Không thò mặt ra thì ai biết các bạn đang làm gì. Hay lại ngồi đếm đoán các bạn đang múa may chi chi trong hốc tối, rất là bí và mật nhé. Giàu tính trinh thám nữa :D Nói thực là nếu một người viết lâu lâu lặn đi đâu đó, có nguy cơ anh ta "mất mặt" theo đúng nghĩa đen của từ này hem? Rồi chúng ta sẽ quên anh ấy, và đi tìm một anh khác? Đời sống chữ nghĩa thật là sôi sục mà cũng buồn, không viết rất dễ bị lãng quên. Mà viết thì không phải lúc nào cũng ngon, có khi viết ra rồi còn bị quên nhìu hơn. Chi bằng ngồi im luyện linh đơn rồi lâu lâu nhả ra chăng? Hay tại đời sống zăn hóa nghệ thuật nhiều mảng quá, các bạn đi mãi võ hết năm chẳng chịu về, buồn thối ruột.
2. Người đọc mà ở trong tối thì ra răng? Mình thỉnh thoảng cứ lên rồi xuống, đọc rồi để đó. Không để lại vết tích gì. Người đọc mà như mình thì cũng buồn, các bạn lên mà ko có còm men thì các bạn lại xuống thôi, các bạn lại chán và bỏ mứa văn thơ :D
3. Tại mình già rồi, giờ chỉ có thể đọc, và không nghĩ gì cả. Thị phi lắm thì cái dốt và cũ của mình nó lòi ra sạch :)) Có thể mình chỉ đọc, và đọc thôi, được không?
Thứ Tư, 4 tháng 8, 2010
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)